[Đường] [IkuNami] 5th

20:00

5th: For You Sugar Candy
Ikuta chăm chú nhìn khuôn mặt gần kề mình. Xem nào, lông mi dài, mũi cao, bánh bao...
Hơn 7 giờ sáng rồi.

Mặc dù không muốn đánh thức người yêu mình, nhưng vì tính chất công việc của cô ấy, cô đành phải làm phiền một chút vậy.
"Nanamin, dậy đi nào... " Ikuta lay nhẹ Nanami, cố gắng nhẹ nhàng hết sức.
Nanami hơi mở mắt, chớp vài cái, lại trùm chăn kín đầu ngủ tiếp.
Ikuta giật chăn xuống, hôn Nanami đến khi nào cô ấy chịu tỉnh.

"Chị đã nói đừng có đánh thức chị cái kiểu đó". Nanami từ phòng tắm nói vọng ra.
Ikuta dẩu môi, chị có chịu tỉnh nếu nhẹ nhàng đâu chứ...
Nanami vừa lau mặt vừa đi đến trước tủ thay quần áo. Ikuta nhìn cô chằm chằm.

Đến khi mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn sàng để Nanami đến công ty. Ikuta đột nhiên hỏi. "Tối qua có hơi mạnh tay, chị ổn chứ?"
Nanami lườm cô. "Mau thay đồ đi."
Vậy chắc không sao. Ikuta nghĩ vậy. Cô nghe theo lời Nanami bắt đầu vệ sinh cá nhân, rồi thay quần áo. Khi làm xong, thấy Nanami chuẩn bị ra ngoài, cô vẫy tay cô ấy đến gần.
Nanami ngơ ngác đến trước mặt Ikuta.
"Đây, cho chị". Ikuta đặt viên kẹo vào lòng bàn tay Nanami. "Loại em thích nhất đấy". Rồi lại dang hai tay ra. "Ôm em trước khi đi nào".
Nanami nhìn viên kẹo trong ban tay, rồi ôm Ikuta vào lòng. Hôn lên tóc cô ấy. "Chị đi đây".
Ikuta vẫy tay chào Nanami đến khi bóng lưng ấy khuất đi.

Nanami trên đường đến nhà ga nhìn viên kẹo một chút. "Kẹo sao?". Lại lột vỏ kẹo ra cho viên kẹo vào miệng. Ngoại trừ suy nghĩ quá ngọt thì không còn gì nữa. Dường như sự ngọt ngào của viên kẹo, và Ikuta chiếm lấy tâm trí cô, khiến tinh thần hôm nay rất tốt.
...
Buổi trưa, Nanami ngồi ở canteen, nhận được tin nhắn của Ikuta: Nó thật sự rất ngọt, đúng không?
Trả lời lại: Phải, ngọt như em vậy.
Lại nhận được: Em biết mà~
Đồ đáng yêu. Nanami mỉm cười, không để ý đến ánh nhìn kì lạ của Shiraishi ngồi đối diện.
"Hôm nay cậu kì lạ lắm đấy". Shiraishi nói. "Sao đột nhiên lại vui như vậy chứ?"
"Vì tình yêu bé nhỏ của mình hôm nay rất đáng yêu". Nanami nở nụ cười trông đến hạnh phúc, tiếp tục bữa ăn của mình.
Shiraishi có chút ghen tị với Nanami. Người kia đi công tác mấy ngày nay vẫn chưa thấy về...
Sẵn tiện nhắn một tin: Người yêu à, chị nhớ em T^T Em đang ở đâu vậy chứ...
Vừa gửi đi chưa đầy năm giây đã có trả lời: Ngay sau lưng chị này.
——
Chiều, ánh tà dương kéo dài bóng của những con người đang bước đi. Bầu trời một màu đỏ rực. Bầy chim tung cánh bay đi qua hàng cây xanh mướt.
Nanami đi dạo qua một cửa hàng kẹo, vô thức tấp vào đó mua vài thứ. Sau đó lại tiếp tục đi theo con đường quen thuộc.
Đi đến hàng cây rẻ quạt, một cơn gió thổi đến khiến một vài chiếc lá rơi xuống, nhẹ nhàng đậu trên tóc Nanami. Cô không để ý, cho đến khi bàn tay bị nắm lại.
"Chị về sớm thật đấy. Hôm nay có việc gì vui sao?". Ikuta hào hứng hỏi, tay cầm lấy chiếc lá trên tóc Nanami.
Vẫn là một đứa trẻ.
Nanami hơi mỉm cười, kéo tay Ikuta lại, đặt lên đó vài viên kẹo cùng loại với viên kẹo buổi sáng. "Cho em đấy". Lại quay lưng bước đi.
Ikuta ngạc nhiên, rồi cười rộ lên. "Nanamin thật sự mua kẹo cho em này. Chị xem em như trẻ con thật thế hở~"
Ừ, em vẫn là một đứa trẻ đối với chị.
Nanami bất ngờ bị kéo quay lại, trên môi là hương vị ngọt ngào,sau đó lại truyền vào đầu lưỡi. Cái ngọt của viên kẹo khiến cô hơi choáng váng.
Ikuta liếm nhẹ lên môi cô. "Vị ngọt bắt đầu nơi đầu lưỡi, chị có muốn tiếp tục không?"
Hai bên má Nanami phút chốc ửng đỏ lên. "Chị nghĩ là chúng ta nên về nhà rồi tiếp tục..."
Không được. Không thể chờ thêm nữa.
Ikuta nuốt nước bọt, vì đột nhiên lại ngượng ngùng nên nhìn ra chỗ khác. Nanami tranh thủ gọi điện cho Shiraishi một chút.
Vì gọi mãi không bắt máy nên đành bỏ cuộc.
Ikuta chọt tay Nanami. "Bây giờ làm gì đây?"
"Đi ăn". Nanami lấy ra hai cái voucher miễn phí. "Udon hảo hạng, miễn phí nhé. Ăn bao nhiêu tùy thích".
"Em nghĩ rằng em là người hạnh phúc nhất thế giới. Và em yêu chị nhất thế giới".
Ikuta nói xong ôm cánh tay Nanami đi về nơi mà voucher có tác dụng.
Trên mặt đất, hai cái bóng kéo dài hơn.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Về việc đặt tên cho mấy cái 1shot, có lúc sẽ không biết đặt là gì, có lúc sẽ chợt nghĩ ra cái tên cho nó.
Cho nên đừng thắc mắc sao tự nhiên cái này có tên...



You Might Also Like

0 nhận xét

"Tớ không biết từ lúc nào, đã xảy ra ra sao, chỉ biết khi tớ nhận ra, thì cậu đã ở trong tim tớ mất rồi." Takayama to Nishino.
"Giữa những ngón tay luôn có những kẽ hở, chị có biết để làm gì không? Để tay em có thể đan vào tay chị như thế này." Shida to Rika.

Viu~~